Gọi về với ba
Hôm nay gọi về hỏi thăm ba, nghe ba kể chuyện về một tuần vừa qua. Ba cũng bảo: " Giờ về ở làng vắng hoe, thanh niên thì đi cả rồi, còn mấy ông bà già còm còm, đi qua chó cũng chẳng muốn sủa nữa", tự dưng thấy đau lòng. Thực ra không chỉ ở quê mình, mà nhiều vùng quê khác cũng vậy. Chính bản thân mình cũng lựa chọn một thành phố khác để cày cuốc kiếm một cuộc sống tốt hơn, chính mình cũng chưa có ý định trở về, nên cũng chẳng thể phán xét ai cả. Nhưng thực sự thì một nét vẽ vùng quê đã mất đi rồi. Nét vẽ về sự bình yên. Là bình lặng và an yên. Dòng người ở thành phố vội vã, vô tình với nhau. Dòng người ở làng quê "chậm chạp", muốn tình cảm với nhau cũng chẳng còn tuổi trẻ và sức khoẻ. Người trẻ ở thành phố, đến việc dừng lại để thở cũng không dám, người già ở vùng quê, muốn gắng sức thêm một chút cũng không dám. Ở những vùng quê, nhà lầu bắt đầu mọc lên, quán xá mọc lên, nhưng cũng không thu hút được đám trẻ quay về, chỉ làm cho người già đã cô quạnh lại càng cô q...