Đêm trăng

Đã bao giờ bạn ngủ trưa một giấc dài, đi về hết quá khứ đến hiện tại, thức dậy ngỡ như mình vừa trải qua một ngày, xung quanh tờ mờ như sương, với tay lấy điện thoại, 6:00, lại cứ ngỡ 6h sáng.
Phía ngoài ồn ào tiếng nói cười, giật mình nhận ra bản thân vừa ngủ trưa một giấc rất dài chứ không phải trải qua một đêm.
Bỗng dưng thấy cô đơn lạ thường ^^.
Bóng tối len lỏi qua khe cửa, tràn dần vào phòng, bao bọc lấy con người nhỏ bé đang thẫn thờ.
Ăn uống qua loa, lau dọn sạch sẽ, ngẩn ngơ đứng nhìn trời đêm. Trăng sáng vằng vặc nhưng xa tít tắp, chẳng chiếu sáng được thành phố rộng lớn. Ở quê tui tầm này mấy năm trước, trăng như này, mấy bố con sẽ dắt nhau đi soi cá. Đi nát mấy bờ ruộng, bê bết bùn. Vậy mà về đổ ra chẳng được mấy cá to, toàn con bé tầm ngón chân cái, ngồi làm ruột cá muốn co xương. Xong kho khô queo, mặn mặn, nhừ bây cả xương lẫn đầu....
Dần dà mấy đứa con đi học cả, nhà còn ba miệng mèo ăn, thỉnh thoảng muốn ăn cá đồng ba mới đi soi, chứ không đi thường xuyên như trước nữa.
Đến giờ thì lại càng không. Chỉ có hai bố con, ăn qua quýt gì đó cho qua bữa, chứ chẳng cầu kỳ gì nữa.
Hôm nọ nhỏ bạn hỏi: "ví đò có ai đó thấy thương ba mi, xong ngỏ ý muốn chăm sóc các kiểu, thì mi nghĩ như nào?..."
Thật ra thì, ba là duy nhất, mẹ cũng là duy nhất, nhưng không phải là của riêng mình, cũng chẳng thể nhìn bóng lưng côi cút trong căn nhà lạnh lẽo......


Comments

Popular posts from this blog

Từ giã một sinh mệnh

Tổng kết 2023

Tôi kể về tôi