Khoảng lặng
Hôm nay là Giáng sinh, cũng là chủ nhật cuối cùng của năm 2022
Thời tiết năm nay thật biết chiều lòng người, trời cực đẹp, không hề mưa và cái lạnh cũng kịp về đón Giáng sinh. Giáng sinh đi qua, cũng là lúc cánh cửa năm cũ đóng lại, mở ra một cánh cửa mới cho năm mới. Lại tới lúc người ta ngồi nhìn lại một năm đã đi qua.
Biết bao lần xé nháp, nhưng hình như cuộc sống chẳng tốt lên. Người ta vẫn cố hoài niệm về những điều đã lỡ và mong ước một điều mới mẻ hơn sẽ đến giống như một cách mà họ "rửa tội" cho chính bản thân mình.
Ắt hẳn năm rồi, bạn có vui, có buồn, có đau khổ nhưng cũng có hạnh phúc, có cảm giác bất lực nhưng cũng có cảm giác hân hoan, mất đi một vài mối quan hệ nhưng cũng có thêm một vài mối quan hệ. Cuộc sống vốn xoay vần, được mất cũng là ý trời, có chăng cũng chỉ làm chúng ta bỡ ngỡ thêm một chút mà thôi.
Tôi từng mong cầu giàu sang, từng mong cầu hạnh phúc. Bây giờ cũng vậy, nó chưa từng thay đổi, nhưng chỉ là, sau những gì đã đi qua, hơn hết, tôi mong cầu bình an, cũng mong cầu vui vẻ, vui vẻ như cách mà tôi vẫn đang cố gắng làm cho chính bản thân mình. Tôi luôn cố gắng sống một cuộc sống, để không ai nhìn thấy đau thương nơi đáy mắt mình, không phải để người ta ngợi ca, cũng không phải để người ta ngưỡng mộ, chỉ là để chính mình khi nhìn mình trong gương, cũng không thấy mình thảm hại.
Tôi luôn tự nhủ: "Chỉ cần sống tốt, trời xanh tự khắc an bài" hoặc nếu không chắc bản thân có thể sống tốt, thì hãy sống tử tế, trời xanh sẽ có cách để bảo vệ chúng ta khỏi bão giông.
Những ngày cuối năm đã cận kề, người người hối hả với những lo toan, những bận bịu, những vội vã ngược xuôi......
Nhặt nhạnh một vài nhịp rơi, tìm một khoảng lặng trầm ngâm trong cái thời khắc giao mùa quý giá này, chẳng phải là một cách để bạn tự yêu lấy mình hay sao?!
Comments
Post a Comment