Có điều gì, sao không nói cùng nhau??
Có bao giờ bạn suy nghĩ, người bên cạnh bạn, liệu bạn có thực sự hiểu họ không? Bạn có thắc mắc rằng, trong thâm tâm họ đang nghĩ gì, ánh mắt đó nói lên điều gì, tại sao đang vui vẻ họ lại nhíu mày? Có bao giờ bạn quan sát những thay đổi của người bên cạnh bạn không? Mỗi người đi qua đời bạn hay thậm chí lướt qua đời bạn đều là có chút duyên phận, chỉ là ngắn quá, làm bạn cũng không thể làm bạn dài lâu, làm người quen cũng không thể làm người quen lâu dài. Con người giữa bộn bề lo toan, dần trở nên vô cảm với những người thương xung quanh mình, để rồi đến lúc lỡ là, chỉ còn hai từ tiếc nuối và hối hận. Tiếc nuối là không kịp làm nhưng hối hận thì lại là có cơ hội nhưng không làm. Bạn thầm thương một cô gái mấy năm trời, chỉ có ba từ không dám thốt ra mà phải đứng nhìn cô ấy bước vào lễ đường cùng người khác. Vài năm sau, ai cũng trưởng thành, gặp lại nhau, ngại ngùng chào hỏi, qua lời kể của bạn cô ấy mới biết là: "nó đã từng rất thích mày. Nhưng mày lại không hề biết". Đó là...